Dù phải dệt máy để đáp ứng đơn
hàng nhưng tôi vẫn chủ trương trước khi dệt máy, các chị em phải biết
dệt tay. Tôi coi đó như là cái gốc, nếu mất cái gốc này thì coi như tinh
hoa thổ cẩm của dân tộc Chăm cũng mất. Ở xưởng, tôi không cho chị em
dệt máy nhiều mà thi thoảng vẫn dệt tay, kẻo không chị em quên. Dệt máy
mang tính công nghiệp, còn dệt tay là sáng tạo ra một tác phẩm nghệ
thuật từ sự ngẫu hứng và tài năng của nghệ nhân. Tôi chủ trương như vậy
cũng từ chuyện kể của cậu con trai. Nó tham quan một làng nghề thổ cẩm
của người Chăm định cư tại Thái Lan. Việc dệt tay không kịp đáp ứng hàng
cho thị trường nên làng nghề của họ toàn dệt máy. Lâu dần, họ quên hẳn
kỹ thuật dệt tay.
- Khó khăn, thử thách là
thế, vậy điều gì đã làm bà bám trụ lại với hành trình gìn giữ và quảng
bá thổ cẩm Chăm đến tận bây giờ ?
+ Tôi biết đến sợi chỉ, khung
cửi từ khi còn là một cô bé. Hồi đó, dưới sự truyền dạy của mẹ, tôi đã
tự dệt và làm cho mình những cái áo, chiếc váy. Sau này kinh doanh thổ
cẩm, tôi thỏa sức sáng tạo ra những hoa văn và phối màu mới vì người
Chăm dệt thổ cẩm chỉ quanh quẩn có bốn màu đỏ, xanh, trắng, vàng. Từ 36
hoa văn truyền thống, tôi đã cách điệu hơn 50 hoa văn khác, chế tác gần
300 mẫu các loại. Công sức của tôi được ghi nhận khi hơn 200 chị em
nghèo ở địa phương có công ăn việc làm. Khi việc kinh doanh ăn nên làm
ra, gia đình tôi đã làm phòng trưng bày văn hóa Chăm tại địa phương, hỗ
trợ chi phí mổ đục thủy tinh thể cho bà con nghèo, tài trợ cho các cuộc
thi tài năng của thanh niên Chăm… Tôi quan niệm việc bám vào nghề truyền
thống của quê hương để đi lên là điều vinh quang đáng tự hào. Nhiều
người học theo mình để mở cơ sở mới và gặt hái nhiều thành công.
Các nghệ nhân của Công ty Inrahani biểu diễn dệt thổ cẩm Chăm tại một hội chợ triển lãm quốc tế. |
Thấy thổ cẩm Chăm bán chạy,
trong khi thổ cẩm Thái, Mông... rất đặc sắc nhưng lại khó khăn tìm kiếm
đầu ra nên tôi tìm cách thu mua, làm đa dạng mẫu mã để giới thiệu với
thị trường TP HCM và xuất khẩu ra nước ngoài. Những chuyến đi đến Bỉ,
Mỹ, Nhật, Thụy Sĩ… giao lưu và quảng bá thổ cẩm trong các dịp liên hoan,
triển lãm quốc tế đã mang đến cho tôi những ấn tượng bất ngờ về sự đón
nhận nồng hậu của bạn bè quốc tế. Hồi gian hàng của tôi mới mở trên
Thương xá Tax, có một du khách người Pháp đi ngang qua bỗng reo lớn như
đứa trẻ: "Trời ơi, thấy rồi, nó đây rồi!". Ông nhảy cẫng, reo hò khi tìm
thấy loại thổ cẩm mà bấy lâu tìm kiếm. Một nhà kinh doanh người Nhật
thì sẵn sàng rút thẳng 100 triệu đồng để mua hết số hàng thổ cẩm tồn
kho.
- Sản phẩm của công ty đoạt
bốn huy chương vàng ở hội chợ triển lãm trong nước, riêng bà được Hội
đồng Trung ương Liên minh Hợp tác xã Việt Nam tặng Huy hiệu "Bàn tay
vàng". Các báo nước ngoài viết về bà như đại diện tiêu biểu của một nền
văn hóa độc đáo. Bà đã đem lại cho họ điều thú vị gì qua những tấm thổ
cẩm?
+ Thông thường, thổ cẩm của
một số nước phải dệt rất lâu mới ra hình hoa văn, họa tiết, nhưng với
thổ cẩm Chăm thì chỉ cần vài ba phút sẽ dệt ra một hoa văn. Người ta
quan sát mình dệt sẽ thấy được điểm mở đầu và kết thúc của một họa tiết,
hoa văn nên họ lấy làm thích thú. Dân tộc Chăm có loại khung cửi tạo
nên tiếng nhạc thú vị khi dệt. Đó là tiếng leng keng từ sự va chạm của
những mẩu san hô được treo để giữ sợi tơ bắt bông. Bàn tay của nghệ nhân
thoăn thoắt trên khung cửi hòa nhịp cùng chuỗi âm thanh tạo nên một
hình ảnh thu hút người thưởng lãm.
Khi dệt, tôi thường giới thiệu
cho bạn bè quốc tế về nét đặc sắc của thổ cẩm Chăm nói riêng và văn hóa
Chăm nói chung. Chẳng hạn như tôi giải thích hoa văn của các vị chức sắc
tôn giáo là hoa văn con rồng. Hoa văn thông thường cho người bình dân
hình quả dưa, chân chó, hạt mưa, dây leo… Ngoài ra, có nhiều loại hoa
văn cho váy nữ giới rất thiêng liêng mà người ta chỉ mặc khi đóng vai nữ
thần trong điệu múa truyền thống.
- Sau những giờ thả hồn
sáng tạo ra những tấm thổ cẩm tinh tế, mộc mạc, bà cũng dành thời gian
làm thơ, viết văn. Tập thơ "Em, hoa xương rồng và nắng" đoạt giải của
NXB Kim Đồng 2001-2002 là một ví dụ. Phải chăng văn chương chỉ là một
phút giải khuây?
+ Ước mơ lớn nhất trong đời tôi
là gắn bó với con chữ nhưng sự học của mình lại không toàn vẹn. Tôi làm
tập thơ trên quả đúng chỉ là làm vu vơ, chơi chơi nhưng mình vẫn ấp ủ
ước mơ được cầm bút mà nói lên nhiều trăn trở. Đến bây giờ, mọi thứ đã
tạm ổn định, không lâu nữa tôi sẽ giao lại công việc kinh doanh thổ cẩm
cho con trai để mình có thời gian viết sách, đàng hoàng bước vào nghiệp
cầm bút. Tôi sẽ viết tiểu thuyết, viết cho nhu cầu tự thân của chính
mình. Tất nhiên ngoài cuộc hành trình với thổ cẩm đến những xứ sở xa
xôi, nó còn là những câu chuyện khác về nhân tình, thế thái. Bây giờ tôi
còn sáng suốt, minh mẫn để bắt đầu viết. Để thêm thời gian nữa, tôi sợ
muộn mất.
- Xin cảm ơn bà về cuộc trò chuyện này!
Theo: Cadn.com.vn