Mặc dù nghề gốm truyền thống của tỉnh Bình Dương vốn nổi tiếng khắp
cả nước, đóng góp rất lớn vào kim ngạch xuất khẩu hàng thủ công mỹ nghệ
của cả tỉnh nhưng hiện nay, nhiều cơ sở đang rất chật vật tìm cách tồn
tại trước sự thay đổi của thị trường.
Nhiều cơ sở gốm Bình Dương đang rất chật vật tìm cách tồn tại trước sự thay đổi của thị trường
Ông
Trần Thành Nhân – chủ lò gốm tại TP Thủ Dầu Một cho biết, lò gốm của
ông chuyên sản xuất lu, tất cả công đoạn đều sử dụng lao động phổ thông.
Mặt hàng lu tráng men của ông đang khó tìm kiếm đầu ra bởi thói quen
dùng lu chứa nước của người dân đang dần mai một. Thực tế này khiến cơ
sở của ông đang dần bị thu hẹp.
Không những vậy, ông còn lo vấn đề
môi trường. Ông Nhân cho biết thêm, cơ sở của ông đã nhiều lần bị cơ
quan chức năng nhắc nhở vì chủ yếu đun lò bằng củi gây ô nhiễm. Nhưng để
đầu tư một hệ thống đun lò bằng gas hay bằng điện với số tiền lên đến
hàng tỷ đồng nằm ngoài khả năng đầu tư của gia đình ông.
Đó là
thực trạng chung của những hộ gia đình làm gốm truyền thống ở tỉnh Bình
Dương hiện nay. Theo chủ trương chung của tỉnh, những lò gốm truyền
thống sử dụng củi đun sẽ phải di dời khỏi khu dân cư và tỉnh cũng hạn
chế cho những lò gốm đun bằng củi hoạt động.
Theo ông Nguyễn Hồng
Nguyên – Phó Giám đốc Sở Tài nguyên – Môi trường, hiện tỉnh Bình Dương
có Quỹ Bảo vệ môi trường. Quỹ này giúp các DN đầu tư hệ thống thoát
nước, chất thải để bảo đảm môi trường sản xuất với lãi suất 5 – 6%/ năm.
Các cơ sở, DN làm gốm vẫn có thể tìm nguồn vốn vay ưu đãi từ Quỹ Bảo vệ
môi trường để đầu tư hệ thống xử lý nước thải. Trong thời gian tới, các
lò gốm buộc phải tập trung vào khu công nghiệp, tránh xa khu dân cư. Vì
thế, các lò gốm nên có định hướng tái đầu tư thích hợp để bảo đảm chủ
trương Bảo vệ môi trường của tỉnh đối với một số ngành nghề gây tổn hại
đến môi trường.
Khó khăn, thách thức của nghề gốm truyền thống
đang ngày càng nhiều. Nếu các cơ sở không nỗ lực đa dạng hóa mẫu mã,
thay đổi công nghệ thì rất khó khăn trong việc gìn giữ nghề truyền thống
này.
Theo enternews.vn