Dân gian có câu “Lễ Phật quanh năm không bằng ngày Rằm tháng Giêng”.
Rằm tháng Giêng còn gọi là Tết Nguyên
Tiêu hay Tết Thượng Nguyên là một lễ hội cổ truyền của dân tộc, vào ngày
15 (Rằm) tháng Giêng Âm lịch.
Cùng với ngày Phật Bảo (đại lễ Phật
đản Rằm tháng Tư) và ngày Tăng Bảo (Lễ Kathina tháng Mười.). Bởi vì nội
dung kinh Giải Thoát được xem là tôn chỉ của giáo Pháp nên lễ Rằm tháng
Giêng được gọi là Ngày Pháp Bảo.
Trước đây, rằm tháng Giêng, chính là
Tết Trạng Nguyên. Nhân dịp này, nhà vua mở hội họp các Trạng Nguyên để
thết tiệc và mời vào Thượng Uyển ngắm hoa, thưởng ngoạn cảnh, làm thơ…
Theo truyền thuyết, tết Nguyên Tiêu
có từ đời Hán, sách "Ngày Tết Trung Quốc" xuất bản vào tháng 9 năm
1983 cho rằng: Vua Hán Văn lên ngôi sau khi "dẹp yên cuộc rối ren do
gia tộc họ Lã " gây ra, chính ngày đó là ngày Rằm tháng Giêng, theo
thường lệ mỗi năm vào ngày Rằm tháng Giêng vua Hán Văn ra khỏi cung vua
dạo chơi "chung vui với dân". Chữ "Dạ" trong cổ ngữ Trung Quốc được
gọi là "Tiêu", cho nên vua Hán Văn đã lấy ngày rằm tháng Giêng làm ngày
Tết Nguyên Tiêu.
Về cội nguồn của Tết Nguyên Tiêu,
trong dân gian có rất nhiều cách giải thích. Tết Nguyên Tiêu có từ
thời vua Hán Vũ. Hồi đó, các cung nữ sau tết Nguyên Tiêu, đều nhớ nhà
và nhớ cha mẹ, nhưng cung vua canh phòng cẩn mật, làm thế nào để ra
gặp mặt cha mẹ? Đông Phương Sóc nhiều trí thông minh khi nghe được tin
này, bày tỏ sự đồng tình, tìm cách giúp các cung nữ thực hiện nguyện
vọng gặp mặt cha mẹ, bước đầu tiên của Đông Phương Sóc tung tin, hỏa
Thần sẽ cử người đến thiêu hủy thành Trường An, khiến trong nội
thành hoang mang khiếp sợ.
Sau đó Đông Phương Sóc hiến kế với
vua Hán Vũ rằng, tối ngày Rằm mọi người trong cung phải đi lánh nạn ở
ngoài cùng Vua, các đường to ngõ hẻm, trước nhà sau sân trong nội thành
đều treo đèn lồng đỏ, tạo nên cảnh giả thành Trường An lửa cháy hừng
hực, nhờ đó đánh lừa Hỏa Thần.
Vua Hán Vũ đã đồng ý phương án này
của Đông Phương Sóc, thế là các cung nữ nhân Tết Nguyên Tiêu thực hiện
nguyện vọng gặp mặt người thân. Từ đó, cứ đến ngày rằm tháng Giêng
đều phải treo đèn lồng.
Còn có truyền thuyết cho rằng, Tết
Nguyên Tiêu bắt nguồn từ việc đồng áng trong dân gian. Trước sau ngày
Rằm tháng Giêng hàng năm, công việc cày bừa của vụ chiêm sẽ bắt đầu, bà
con nông dân ở các nơi đều khẩn trương chuẩn bị cho công việc đồng
áng, đến tối ngày Rằm tháng Giêng, bà con nông dân ra đồng ruộng tập
trung cây cỏ lá khô, châm lửa thiêu hủy để diệt sâu bọ.
Theo Kinh pháp cú 183.
Thánh hội Tăng già là một sự kiện đặc
biệt, xảy ra chỉ một lần lúc đức Phật ở Trúc Lâm tịnh xá, tại thành phố
Ràjagaha. Vào ngày Rằm tháng Giêng, 1250 vị thánh Tăng tự tập trung về
ngồi chung quanh đức Phật lắng nghe bài kinh Giải Thoát Giáo.
Ngày đức Phật tuyên bố đạo tròn duyên
mãn: Sau khi chứng đạo quả Chánh Đẳng Chánh Giác dưới cội Bồ đề, đức
Phật đã dành 45 năm đi nhiều nơi thuyết pháp, ở tuổi 80 tuổi Ngài quyết
định chọn thị trấn nhỏ Kusinara nhập diệt...
Từ khi Phật giáo du nhập vào Việt Nam,
Rằm tháng Giêng ở Việt Nam trở thành một trong ba ngày Rằm lớn của dân
tộc: Lễ Thượng nguyên (Rằm tháng Giêng), Lễ Trung nguyên (Rằm tháng
Bảy) và Lễ Hạ nguyên (Rằm tháng Mười).
Ngày Rằm tháng Giêng, nhiều chùa lập
đàn Thất châu Dược Sư, khai Kinh Dược Sư, tụng Kinh Dược Sư và khuyên
các Phật tử cùng tụng niệm và hồi hướng công đức để thế giới được an
lành, chúng sinh an lạc.
Đêm Rằm tháng Giêng Âm lịch là Tết
Nguyên Tiêu cổ truyền của người dân châu Á, còn gọi là "Tết Hoa
Đăng". Theo tập tục đêm Rằm tháng Giêng ở thành thị hay ở nông thôn, đâu
đâu cũng treo đèn, kết hoa, ngâm thơ, bình thơ…Ngày nay, Rằm tháng
Giêng đã trở thành ngày sinh hoạt của các Hội thơ, Câu lạc bộ thơ… ngày
sinh hoạt Văn hóa truyền thống của dân tộc thấm đẫm chất nhân văn..
Theo: phatgiaovietnam