Theo thống kê thì 24.956 học sinh, sinh viên tỉnh Thanh Hóa hiện
ra trường chưa xin được việc làm. Còn tại tỉnh Nghệ An con số chưa đầy
đủ là hơn 11.000 người, tỉnh Đồng Tháp 2.000 người... Thống kê ban đầu
của tỉnh An Giang cho thấy hiện khoảng 300 cử nhân của tỉnh chưa có việc
làm; trong đó phần lớn là cử nhân sư phạm...
Sau hơn 4 năm dùi mài kinh sử, nhiều cử nhân, tiến sĩ đi xin việc mà
chẳng nơi nào nhận đành phải bươn trải với đủ nghề tạm bợ mà vẫn không
đủ sống. Không ít gia đình nghèo đã bán đất, vay mượn tiền bạc cho con
ăn học để rạng danh gia đình, dòng họ cùng với hy vọng con cái sẽ giúp
họ đổi đời, nhưng rồi tất cả cùng hụt hẫng cay đắng khi tấm bằng đại
học, cao học cầm trong tay đã trở nên vô dụng.
Theo kết quả khảo sát của một Trung tâm Dự báo nguồn nhân lực ở TP.HCM
thực hiện trên 100.000 doanh nghiệp có nhu cầu tuyển dụng trong năm 2012
và quý I/2013 thì nhu cầu tuyển dụng nhân lực có trình độ ĐH-CĐ chỉ
chiếm gần 25%, còn lại là tuyển dụng lao động kỹ thuật có trình độ, tay
nghề. Điều đó cho thấy, khi hệ thống giáo dục mở rộng, cử nhân không còn
là của hiếm nữa thì bằng cấp đã mất dần giá trị. Còn tại Đà Nẵng, mỗi
phiên giao dịch việc làm, nhu cầu tuyển dụng dành cho lao động phổ thông
chiếm gần 70%, trong khi nhu cầu về cử nhân chỉ dao động ở mức 5%-10%.
Thế nhưng hơn 8 trường ĐH của thành phố này đều đặn mỗi năm làm lễ tốt
nghiệp cho hàng chục nghìn cử nhân nên thất nghiệp là điều khó tránh. Đã
đến lúc các bậc phụ huynh không nên để con chạy đua vào ĐH nữa vì tấm
bằng không phải chỉ là “đồ trang sức” của các bậc cha mẹ, mà điều quan
trọng là con em họ sẽ học và làm được gì sau khi tốt nghiệp. Mùa thi
ĐH,CĐ sắp đến cũng là lúc các bạn trẻ sắp tốt nghiệp PTTH và gia đình
bình tâm suy xét để không đi vào ngõ cụt vừa tốn tiền của, vừa lãng phí
thời gian và sức lực.
Tại sao cho đến giờ chưa thấy cơ quan nào thống kê, đánh giá mức độ lãng
phí tiền của do sinh viên ra trường không tìm được việc làm? Để xảy ra
hiện trạng như hiện nay, trách nhiệm trước hết thuộc về ngành Giáo dục -
Đào tạo. Cử nhân thất nghiệp quá nhiều vì quy mô, cơ cấu đào tạo của
các trường ĐH, CĐ không ăn nhập với nhu cầu của thị trường lao động. Các
trường ĐH,CĐ mọc lên như nấm, tỉnh nào, ngành nào cũng có trường đại
học với nhiều chương trình học từ chính quy, đến tại chức, liên thông...
Đào tạo tràng giang đại hải nên mới thừa. Thậm chí theo kết quả khảo
sát về tình hình việc làm của cử nhân ra trường trên 2.948 sinh viên tại
ĐHQG HN, ĐHQG TP.HCM và ĐH Huế, có 18% sinh viên có bằng tốt nghiệp
loại giỏi không tìm được việc vì các nhà tuyển dụng đã không thể hiểu
được những cử nhân này được đào tạo về… cái gì! Các trường chỉ chăm
chăm đào tạo những ngành mà trường có điều kiện chứ không phải là ngành
xã hội cần, khiến hàng trăm hàng nghìn cử nhân đang hụt hẫng, bế tắc vì
thất nghiệp. Đồng thời cũng từ đây nảy sinh các hành vi tiêu cực trong
xin việc, tuyển dụng. Để tồn tại, các cử nhân phải làm những công việc
không có liên quan gì đến ngành nghề được đào tạo chính quy. Thật lãng
phí vô cùng khi mà đã phải mất rất nhiều công sức, thời gian và tiền
của.
Chưa khi nào tình trạng cử nhân thất nghiệp lại nhiều như hiện nay,
nguyên nhân, lý do nào cũng có nhưng biện pháp để giải quyết điều này
thì chưa thấy. Đã đến lúc phải triển khai các giải pháp “giải cứu” nguồn
lao động có trình độ này.
Theo: ANTĐ