Xã Liên Hà có 3 thôn Thượng,
Đoài, Quý thì cả 3 đều làm nghề mộc, thu hút hơn 1.000 hộ tham gia. Trong
đó, hơn 20 hộ đã thành lập công ty, doanh nghiệp, còn lại là các hộ sản
xuất. Theo ông Nguyễn Tiến Dưỡng, Phó Ban quản lý làng nghề của xã, ở Liên
Hà, các hộ sản xuất rất “chịu khó” đầu tư máy móc, thiết bị, có những xưởng
lớn được đầu tư lên tới vài tỷ đồng, còn những hộ sản xuất nhỏ cũng đầu tư
từ vài chục đến cả trăm triệu đồng. Hiện nay, rất nhiều cửa hàng buôn bán
đồ gỗ trên đường La Thành (Hà Nội) là của người Liên Hà. Không riêng Hà
Nội, người Liên Hà còn “đổ hàng” khắp cả nước từ Quảng Ninh, Thanh Hóa… vào
đến cả Khánh Hòa, TP.HCM…
Cùng với sự nở rộ về quy mô,
nghề mộc ở Liên Hà đã thu hút hầu hết lao động chính trong xã. Những người
biết làm nghề, có sức khỏe thì vận hành máy xẻ gỗ, người có tay nghề cao
phụ trách những công việc kỹ thuật, người không biết làm thì vận chuyển
hàng, sức khỏe yếu hơn như phụ nữ, người lớn tuổi thì đánh giấy ráp, thu
gom phế liệu, mùn cưa đem bán… Cũng theo ông Nguyễn Tiến Dưỡng, riêng điểm
công nghiệp làng nghề Liên Hà chỉ vỏn vẹn có 9,6 ha nhưng đã tạo việc làm
cho hàng nghìn lao động, trong đó có khoảng 300 lao động là người ngoại
tỉnh.
Bà Thu Hà, chủ một cơ sở sản
xuất đồ gỗ cho biết, mặc dù đã thu hút hầu hết lao động chính trong xã và
những xã xung quanh như Liên Hồng, Liên Trung…, nhưng vào thời gian cao
điểm như những tháng cuối năm, tình trạng thiếu lao động thường xuyên xảy
ra tại các xưởng sản xuất. Để giữ thợ, các xưởng phải trả lương khá cao cho
người lao động. Đơn cử như tại xưởng của gia đình bà, với 25 lao động
thường xuyên và thời vụ, bà phải trả từ 3-5 triệu đồng/người/tháng tùy theo
tay nghề và công việc.
Theo bà Lê Thị Tuyết, Phó Chủ
tịch UBND xã Liên Hà, khoảng 10 năm trở lại đây, làng nghề của xã đã có
bước phát triển vượt bậc, chiếm vị trí chủ đạo, nông nghiệp chỉ chiếm 7,3%
trong cơ cấu kinh tế. Để hỗ trợ làng nghề, từ năm 2000, Đảng ủy xã đã ra
nghị quyết về phát triển kinh tế làng nghề. Năm 2011, 266 hộ làm nghề đã
chuyển ra điểm sản xuất tập trung rộng 9,6ha.
Tuy vậy, trăn trở lớn nhất của
người Liên Hà hiện nay không phải là thiếu đầu ra mà là mặt bằng sản xuất
quá chật hẹp, trung bình mỗi hộ từ 150-300m2 nên chưa có điều
kiện mở rộng sản xuất. Vì vậy, mong muốn của các DN, hộ làm nghề và chính
quyền địa phương là được mở rộng quy mô các điểm sản xuất tập trung để đưa
các hộ sản xuất trong làng ra xây dựng nhà xưởng và phát triển sản xuất,
góp phần giảm ô nhiễm môi trường.
Cũng theo bà Lê Thị Tuyết, do
còn khoảng 50% số hộ sản xuất trong khu dân cư chưa được bố trí mặt bằng
sản xuất, nên nhiều hộ đã "nhảy dù" chiếm dụng chân đê, mặt đê để
tập kết nguyên liệu sản xuất. "Năm nào chúng tôi cũng phải ra quân vài
lần để giải tỏa nhưng rất khó vì chỉ một thời gian các hộ lại tiếp tục vi
phạm. Hy vọng trong thời gian tới, chính quyền các cấp quan tâm quy hoạch
để chuyển đổi những diện tích đất nông nghiệp sản xuất kém hiệu quả sang
phục vụ phát triển tiểu thủ công nghiệp làng nghề, nâng cao đời sống người
dân”./.
Theo VEN
|
|