Vài năm gần đây, ngành thủ công mỹ nghệ (TCMN) Việt Nam
đang gặp nhiều khó khăn, thách thức và rất cần có những giải pháp cụ
thể để tháo gỡ. Là một trong những doanh nhân kinh doanh lâu năm trong
ngành, ông Đặng Quốc Hùng, Tổng giám đốc Công ty Mỹ nghệ Kim Bôi - Phó
Chủ tịch Hội Mỹ nghệ và chế biến gỗ TPHCM, đã chia sẻ một số giải pháp
cần thiết để vực dậy ngành.
Thực trạng
Những năm gần đây, các sản phẩm TCMN ngày càng phát triển đa dạng,
phong phú, mang nhiều sắc thái khác nhau từ truyền thống địa phương đến
phong cách của các nước Á, Âu như Nhật Bản, Pháp, Đức, Hoa Kỳ…
Các cơ sở sản xuất và làng nghề cũng được củng cố hoặc thành lập mới,
tạo ra một lực lượng sản xuất dồi dào với nguồn hàng phong phú, giải
quyết được việc làm cho nhiều lao động nhàn rỗi tại nông thôn, tăng thu
nhập cho người lao động, góp phần tích cực cho xóa đói giảm nghèo. Ngành
TCMN tận dụng được các nguyên phụ liệu tại chỗ, giải quyết xử lý các
thứ phẩm, phế phẩm sau thu hoạch và chế biến thành nguyên liệu giải
quyết ô nhiễm môi trường.
Từ kim ngạch xuất khẩu 235 triệu USD vào năm 2001 đến nay hàng TCMN
đã xuất khẩu đạt trên 1,5 tỷ USD. Tuy nhiên, so với nhu cầu tiêu thụ của
thế giới đối với hàng TCMN khoảng 100 tỷ USD/năm, kim ngạch xuất khẩu
của Việt Nam, chỉ chiếm một tỷ trọng khá khiêm tốn, nhất là so với Trung
Quốc và Ấn Độ đang chiếm gần 60% của thị trường thế giới.
Nhưng với chi phí lao động ngày càng tăng của Trung Quốc và Ấn Độ
trong thời gian qua, nhiều cơ hội đang được mở ra cho hàng TCMN Việt
Nam. Điều này cũng cho thấy được không gian phát triển của ngành TCMN
nước ta còn nhiều tiềm năng. Sản phẩm TCMN của chúng ta sẽ không phải lo
khó khăn về thị trường tiêu thụ, mà cái khó ở đây chính là trong sản
xuất nội tại.
Điều đầu tiên có thể thấy được là đa số DN trong ngành là DNNVV, rất
nhạy cảm với sự thay đổi của thị trường nhưng lại thiếu khả năng đầu tư
công nghệ, phát triển sản phẩm, khai thác thị trường. Trong khi đó, 2
năm vừa qua chi phí đầu vào tăng khá nhanh, lãi suất ngân hàng cao, chi
phí lao động, vận chuyển và nguyên liệu đều tăng, giá tiêu thụ lại không
được điều chỉnh, khiến 30% DN trong ngành nằm trong tình trạng sản xuất
không có lãi, phải thu hẹp sản xuất hoặc đóng cửa.
Bên cạnh đó, đa số DN làm hàng giá rẻ, lại qua nhiều trung gian làm
giá trị thặng dư rất thấp. Lợi nhuận của DN và người lao động ngày càng
eo hẹp trong bối cảnh chi phí sinh hoạt ngày càng tăng cao, làm cho
người lao động trong ngành TCMN càng gặp khó khăn hơn, dẫn đến nhiều
người đã phải bỏ nghề, thiếu lao động của ngành TCMN hiện nay đang là
vấn nạn của các DN sản xuất mỹ nghệ.
Và giải pháp
Để khắc phục được những khó khăn kể trên, các DN trong ngành TCMN cần
phải liên kết lại để tận dụng cơ sở vật chất và thế mạnh của nhau, phân
công lao động dựa theo thế mạnh của từng đơn vị để nâng cao hiệu quả
sản xuất, tăng thu nhập cho người lao động để thu hút họ gắn bó với
nghề.
Cụ thể: (1) Liên kết tiếp nhận những đơn hàng lớn, phân công phân
khúc sản xuất, tận dụng và phát huy công năng cơ sở vật chất, lao động,
năng suất máy móc thiết bị hiện có của các đơn vị. Tăng cường công tác
kiểm tra chất lượng sản phẩm, đảm bảo tính hoàn thiện, thẩm mỹ, an toàn
của sản phẩm khi sản xuất. Chủ động thiết kế, xây dựng các sản phẩm mới,
dựa theo thế mạnh nguyên liệu và lao động tay nghề, chủ động xúc tiến
thị trường trong và ngoài nước.
(2) Liên kết tổ chức tập hợp các thợ lành nghề, chuyên gia, thành lập
đội ngũ kỹ thuật chuyên môn để xây dựng công nghệ sản xuất và đầu tư
phát triển các máy móc, thiết bị phụ trợ, phục vụ cho cải tiến công nghệ
và phát triển sản phẩm mới, để nâng cao năng suất lao động, hạ giá
thành, đảm bảo sự đồng đều chất lượng cũng như ổn định chất lượng sản
phẩm.
(3) Liên kết xúc tiến thương mại, thu thập thông tin, nắm bắt nhu
cầu, thói quen tiêu dùng và thâm nhập vào các thị trường tiêu thụ của
thế giới. Đào tạo nguồn nhân lực cho ngành TCMN, đặc biệt xây dựng một
đội ngũ cán bộ nòng cốt, có tay nghề và có khả năng sáng tạo để hướng
dẫn dạy nghề và những kiến thức cơ bản cho người lao động khi có sản
phẩm mới, để có thể dễ dàng tiếp cận, rút ngắn thời gian học nghề và cải
tiến phương thức sản xuất gia công, nâng cao hiệu quả lao động, sản
xuất sản phẩm theo kịp thời gian và ổn định chất lượng sản phẩm.
|
Sản phẩm mỹ nghệ Kim Bôi.
|
Tất nhiên, muốn làm được những điều này cần có nhận thức thống nhất
của DN, biết liên kết, phát huy tinh thần tương trợ, định hướng chiến
lược phát triển của từng đơn vị, phối hợp định mức sản xuất, ổn định giá
thành, chất lượng và đảm bảo nhu cầu của thị trường về giá cả, chất
lượng, công năng và tính thẩm mỹ của sản phẩm.
Song hành với sự nỗ lực của DN, Nhà nước cần hỗ trợ đào tạo nghề, xúc
tiến thương mại và vay vốn cho các DN. Nếu không có sự tiếp sức của các
cơ quan quản lý nhà nước, bản thân DN sẽ khó thực hiện được. Cần có
chính sách phát triển cho ngành, quan tâm tính đặc thù về nguyên liệu và
lao động của ngành, có tính về thu mua nguyên liệu, sử dụng lao động
nhàn rỗi tại nông thôn. Đặc biệt, các cơ quan chức năng nên thường xuyên
cung cấp thông tin dự báo về diễn biến thị trường, các thay đổi về quy
định xuất nhập khẩu trong và ngoài nước, hạn chế rủi ro cho DN…
Nếu có chính sách phù hợp sẽ giúp DN trong ngành có điều kiện đầu tư
phát triển, tăng cường khả năng sản xuất, tạo ra những sản phẩm có giá
trị cạnh tranh cao, có khả tiếp cận các đơn hàng lớn, ổn định thị trường
tiêu thụ.
Theo: Sài Gòn đầu tư