Bận
rộn, mải miết với những cung đường cùng khung cảnh ngoạn mục ở Trung
Quốc, chúng tôi tìm đến Việt Nam nhẹ nhàng mà xinh đẹp để kịp lắng lòng
chầm chầm thưởng thức vẻ đẹp dịu dàng lững thững trôi…
Thời
tiết ở đây đỏng đảnh như một cô gái đầy bí ẩn mỏng manh với một chút
sương sớm buổi sáng. Rồi cũng lại bất chợt nhận được sự hờn dỗi của cô
ấy khi chúng tôi bỗng chợt ướt “như chuột lột” chỉ ngay sau khi vừa kết
thúc bữa tối. Cô ấy đỏng đảnh vậy đấy nhưng chúng tôi đều yêu cô ấy,
Việt Nam à.
Ngoài
chút thời tiết thay đổi thất thường, Việt Nam mang đến cho chúng tôi
thế giới “ngũ vị ” với đầy đủ màu sắc và âm thanh: chút sấm chớp của một
trận mưa lớn, tiếng xe máy nổ ga, rồi trời chuyển màu… Một thế giới xa
rất xa so với cuộc sống tôi ở nhà.
Hà
Nội, điểm dừng chân đầu tiên của tôi là một thành phố giàu truyền thống
với bề dày hơn 1000 năm lịch sử. Đến nơi đây, tôi may mắn được ở trong
khu phố cổ với những kiến trúc đặc trưng của Việt Nam xưa được lưu giữ
qua năm tháng. Những con phố rêu phong được đặt tên theo chính những mặt
hàng đặc trưng cho con phố đó như Hàng Nón, Hàng Quạt, Hàng Trống, Hàng
Khay…
Ngoài
vẻ đẹp đặc trưng của Việt Nam, Hà Nội còn mang vẻ đẹp của kiến trúc
Pháp do thời gian Pháp xâm lược Việt Nam và chọn Hà Nội làm thủ đô Đông
Dương nên đã xây dựng nhiều công trình mang đặc trưng Pháp để phục vụ
chính quyền.
Ẩm
thực Hà Nội cũng là một nét ấn tượng gợi nhiều sắc màu trong tôi bởi nó
cũng là sự pha trộn giữa văn hóa kinh kỳ Việt Nam đặc trưng và có thêm
chút gì đó ảnh hưởng của Pháp.
Chiếc thảm mang phong vị Á Đông hài hòa thêm với đôi dép Teysha của tôi.
Tôi
cũng không quên tìm kiếm vẻ đẹp của Hà Nội, vẻ đẹp huyền thoại đi vào
trong lịch sử và thơ ca – hồ Gươm. Và cũng chính tại nơi đây, tôi được
thấy dấu yêu bình dị của nước Việt – những người phụ nữ nhảy múa với
chiếc quạt màu đỏ, các cặp đôi thì thầm với nhau trên những băng ghế
dài, xa xa là những ông cụ đang đánh cờ hay các cặp đôi chơi cầu lông.
Cuộc sống như ngừng lại nơi hồ Gươm dù chỉ cách đó chưa đến 2m là sự tấp
nập và nhộn nhịp xe máy qua lại như mắc cửi.
Rời
khỏi chốn đô thành Hà Nội cổ kính, tôi tìm về với một trong những dấu
ấn Pháp đặc trưng của Hà Nội – khách sạn Metropole. Khách sạn với hơn
100 năm tồn tại ở Hà Nội là cảm hứng sáng tác cho nhiều họa sĩ và nhà
thơ. Joan Baez đã sáng tác và phổ nhạc tác phẩm của mình trong thời gian
chiến tranh Việt Nam, vua hề Charlie Chaplin cũng dành kỳ nghỉ trăng
mật của mình tại khách sạn này.
Tạm
rời xa Hà Nội, chúng tôi lại tiếp tục cuộc hành trình của mình rong
ruổi trên những nẻo đường của Việt Nam và điểm dừng chân tiếp theo của
chúng tôi sẽ là một danh lam thắng cảm kỳ diệu nổi tiếng không chỉ ở
Việt Nam mà còn trên khắp thế giới. Và bạn thử đoán xem đó là địa danh
nào ?
Cùng chờ đón phần 2 của cuộc hành trình khám phá Việt Nam dịu dàng này cùng tôi nhé!