Ung thư thành quen...
Gần 40 năm làm nghề thu gom, tái chế phế liệu, nên Tràng Minh cũng
“đặc sệt chất nghề”. Về Tràng Minh, trên bờ hay dưới nước đâu đâu cũng
cũng thấy phế liệu chất thành đống, đang phân huỷ và khói xanh từ việc
đốt phế liệu lấy đồng, tái chế nhựa, bay mịt mù. Theo chính quyền địa
phương, đây chính là nguyên nhân dẫn đến bệnh ung thư bùng phát trong
thời gian qua trên địa bàn phường Tràng Minh.
liệt kê những người trong tổ dân phố bị mất do ung thư, ông Trần Ngọc
Hưởng - Tổ trưởng tổ dân phố Vinh Quang tỏ ra ngán ngẩm: “dễ đến gần
chục người rồi mà các gia đình có người thân bị mắc bệnh ung thư vẫn
chưa hết”.

Chất thải “âm thầm” đổ thẳng xuống hệ thống thoát nước thải chung.
Ông Hưởng cho biết, trong tổ dân phố, cứ vài nhà gần nhau thì lại có
một người chết do ung thư, nên về Tràng Minh hỏi người chết vì căn bệnh
này không khó tìm. Trong số những người chết vì ung thư đến thời điểm
này, kinh hoàng nhất phải kể đến hộ gia đình anh Hoàng Văn Nguyện, nhà
có 3 anh em thì cả 3 đều đổ bệnh, chết trẻ.
Theo ghi nhận của tổ dân phố, hầu hết số người bị mất do ung thư
trong phường đều trong độ tuổi lao động, các bệnh ưng thư chủ yếu liên
quan đến các bệnh về đường hô hấp như bị ưng thư họng, phổi, gan. Là
những lao động phổ thông, hàng ngày làm thuê cho các cơ sở tái chế phế
liệu, trực tiếp tiếp xúc với nguồn phế thải độc hại.
Ông Phạm Trung Đốc - Tổ dân phố Vinh Quang, vừa kể những cái tên Trần
Huy Ba, Phạm Đình Long, Ngô Văn Tính…., vừa than thở: “sống trong môi
trường ô nhiễm, hàng ngày trực tiếp tiếp xúc với phế thải, cứ tình trạng
này, chắc ung thư trở thành từ quen thuộc trong mỗi cái chết của người
dân Tràng Minh mất thôi”.
Chưa có giải pháp
Đưa chúng tôi ra cái giếng trước nhà, ông Trần Hữu Bình- Tổ trưởng tổ
dân cư Kiết Thiết - người cũng đang bị ung thư, múc lên một thùng nước
giếng khơi đen kịt, mang đầy váng dầu mỡ, rồi phân trần: sống ở vùng
nửa quê, nửa tỉnh, mãi gần đây mới có nước máy để sử dụng. Tuy nhiên,
nhiều hộ vẫn không dám sử dụng nước máy để sinh hoạt thường xuyên, nguồn
nước giếng, nước mưa mặc dù có đầy váng dầu mỡ vẫn được tận dụng để tắm
giặt…
“Biết sử dụng nước giếng nguy cơ mắc bệnh ngoài da, bệnh về đường hô hấp
cũng như nguy cơ ung thư ngày càng cao, nhưng sử dụng nước máy thường
xuyên, với thu nhập bình thường của người lao động thì không có tiền để
trả. Biết là nguy hiểm nhưng lực bất tòng tâm”.
Theo phản ánh của người dân, các cơ sở thu gom, tái chế phế liệu
không chỉ xả nước thải, nước ô nhiễm làm nhiễm bẩn nguồn nước. Nhiều
chất thải độc hại như a xít, chì từ ắc quy hỏng cũng được các cơ sở thu
gom, làm sạch ngay tại phường Tràng Minh trước khi được đưa vào các cơ
sở tái chế.
Chất thải a xít, chì được những cơ sở này “âm thầm” đổ thẳng xuống hệ
thống thoát nước thải chung của phường Tràng Minh. Như vậy, nguồn nước
thải càng trở thêm độc hại trước khi được đổ vào sông Đa Độ, một trong
ba nguồn nước phục vụ nhu cầu sinh hoạt của người dân Hải Phỏng.
Như đã phản ánh, nhằm giảm thiểu ô nhiễm môi trường cho làng nghề
Tràng Minh, UBND quận Kiến An đang đề xuất đề án xây dựng hệ thống
thoát nước thải cho làng nghề.
Tuy nhiên, dự án này đang gặp khó bởi bài toán ngân sách. Đây không phải
dự án cải thiện môi trường sống cho người dân lần đầu tiên được triển
khai trên địa bàn phường Tràng Minh. Những năm trước, Hải Phòng cũng đã
đầu tư xây dựng cho làng nghề Phù Lưu nói riêng, phường Tràng Minh nói
chung một nhà tái chế phế liệu tập chung, nhưng do việc xây dựng nhà máy
tái chế phế liệu không phù hợp với nhu cầu chung của làng nghề nên nhà
máy đã bị bỏ hoang.
Việc Quy hoạch một khu tập trung thu mua, tái chế phế liệu cho làng
nghề không chỉ là mong mỏi riêng của người dân phường Tràng Minh, không
chỉ đơn thuần phục vụ người dân Tràng Minh, mà còn vì sự an toàn cho
nguồn nước và bầu không khí toàn thành phố Hải Phòng.