Tiềm ẩn nhiều nguy cơ hỏa hoạn
Hiện
nay trên địa bàn TP có trên 1.300 làng nghề, với hàng trăm nghề khác
nhau như nghề mây tre đan, nghề mộc, dệt lụa, chẻ tăm hương… Tuy nhiên,
số địa phương đã xây dựng điểm công nghiệp tập trung vẫn còn rất hạn
chế, đa phần các cơ sở hoạt động trong khu dân cư, tận dụng không gian
sinh hoạt của gia đình làm nơi sản xuất, từ sân nhà, bếp, thậm chí cả
đường làng, ngõ xóm. Đây đều là nơi có nguy cơ xảy ra cháy cao, chỉ cần
một sơ xuất nhỏ trong đun nấu, thắp hương, hút thuốc… đều có thể dẫn tới
hỏa hoạn. Trong khi đó, lực lượng lao động của làng nghề khá đa dạng,
không phân biệt tuổi tác, trình độ, từ trẻ nhỏ cho tới những cụ già nên
nhận thức có sự chênh lệch lớn, đặc biệt là ý thức về PCCC. Đa số người
làm nghề chỉ đặt mục tiêu tăng lợi nhuận, chứ không chú ý tới đầu tư cải
thiện môi trường làm việc, nhất là công tác PCCC.
Hoạt động tái chế nhựa ở Tân Triều, Thanh Trì. |
|
Chia
sẻ về vấn đề này, Đại úy Nguyễn Tấn Dũng - Phó Trưởng Phòng cảnh sát
PCCC số 7, Cảnh sát PCCC Hà Nội cho biết: Do các làng nghề chủ yếu nằm
trong các khu dân cư hoặc phát triển tự phát tại các điểm đất xen kẹt,
đường giao thông chật hẹp nên xe cứu hỏa lớn khó tiếp cận khi xảy ra
cháy. Đặc biệt là nguồn nước phục vụ chữa cháy tại các làng nghề còn rất
thiếu thốn. Tiêu biểu như vụ hỏa hoạn tại cơ sở tái chế phế liệu ở xã
Tân Triều, Thanh Trì hồi tháng 6/2017, mặc dù đội có mặt kịp thời ngay
khi nhận được tin báo cháy, tuy nhiên do đây là cơ sở xây dựng tự phát
nên tại đây không có họng tiếp nước. Vì vậy, lực lượng PCCC đã phải huy
động máy bơm tay lấy nước từ ao hồ cách đó hơn 300m, ảnh hưởng tới thời
gian dập tắt đám cháy, khiến cả xưởng bị thiêu rụi hoàn toàn.
Thờ ơ với phòng cháy, chữa cháy
Vài
năm gần đây, trên địa bàn TP liên tiếp xảy ra các vụ hỏa hoạn lớn, gây
thiệt hại cả về người và tài sản. Nguyên nhân chính là do sự chủ quan,
cẩu thả của người lao động. Đa phần các cơ sở không có trang thiết bị
PCCC, thậm chí có trang bị nhưng không học cách sử dụng.
Tại
cơ sở thu gom tái chế nhựa của anh Lương Minh Chiến ở xóm Cầu, Tân
Triều, Thanh Trì, rác thải nhựa hiện diện ở khắp mọi nơi, chất thành
từng đống. Xưởng được gia đình quây tạm bợ bằng tấm tôn, phủ bạt nilong.
Hệ thống điện tạm bợ giăng mắc chằng chịt khắp xưởng. Chỉ cần một tàn
hương hay tia lửa điện cũng có thể tạo nên một đám cháy lớn. Tuy nhiên,
gia đình anh lại không có các thiết bị PCCC. “Gia đình tôi làm ở đây đã
được hơn 3 năm nay rồi nhưng có để cháy nổ gì đâu” - anh Chiến vô tư
nói.
Cũng là một làng nghề tiềm
ẩn nguy cơ cháy cao, làng mộc Dị Nậu, huyện Thạch Thất có gần 2.000 hộ
sản xuất, kinh doanh đồ gỗ các loại. Mặc dù là loại hình sản xuất với
các vật liệu dễ cháy như gỗ, cồn, xăng, vecni…, tuy nhiên hầu hết các hộ
sản xuất ở đây vẫn lơ là, chủ quan với công tác PCCC. Có mặt tại xưởng
mộc của gia đình anh Nguyễn Văn Tuấn, xóm 10, Dị Nậu, một trong số ít
gia đình có trang bị bình bọt chữa cháy, tuy nhiên khi hỏi công nhân làm
việc trong xưởng về cách thức sử dụng bình chữa cháy thế nào thì nhiều
người gãi đầu tỏ ra khá lúng túng.
Ông
Nguyễn Văn Đồng - cán bộ Môi trường của xã Dị Nậu cho biết, xã thường
xuyên tuyên truyền, khuyến cáo người dân về cách PCCC. Ngoài ra, phòng
cảnh sát PCCC huyện Thạch Thất cũng thường xuyên về tập huấn cho người
dân. Tuy nhiên, ý thức tự giác của người dân không cao, đa phần còn chủ
quan.
Qua đó có thể thấy rằng,
nguy cơ cháy ở các làng nghề là rất lớn. Vì vậy, để hạn chế thấp nhất
hỏa hoạn xảy ra thì người sản xuất cần chủ động hơn với công tác PCCC,
đừng để “mất bò mới lo làm chuồng”.
Theo: hanoimoi.com.vn