Hiện nay trên cả nước có
khoảng 4.575 làng nghề, trong đó có hơn 1.300 làng nghề truyền thống,
giải quyết việc làm cho 11 triệu lao động nông thôn. Song theo đánh giá
của Bộ Tài nguyên và Môi trường, có tới 80% làng nghề vi phạm pháp luật
về môi trường, nên cần phải nhanh chóng tổ chức, sắp xếp lại làng nghề
và coi đó là giải pháp căn cơ giải quyết ô nhiễm môi trường do làng nghề
gây ra.
"1 tiền gà 3 tiền thóc"
Theo báo cáo mới đây của Đoàn giám sát của
Quốc hội: Cho đến nay, các làng nghề ở nước ta vẫn phát triển theo kiểu
“trăm hoa đua nở”, theo tư duy “mỗi làng một nghề” nên thiếu ổn định về
quy mô sản xuất, loại hình sản phẩm và nguyên liệu sử dụng.
Mặc dù Bộ Tài nguyên và Môi trường đã ban
hành hoặc trình Chính phủ ban hành tới 136 văn bản liên quan đến môi
trường song tình trạng ô nhiễm môi trường ở các làng nghề vẫn gia tăng
chóng mặt. Việc xử lý ô nhiễm như “muối bỏ bể” bởi nếu như làng nghề nộp
được 1 đồng vào ngân sách, thì Nhà nước phải đầu tư từ 3-5 đồng để khắc
phục hậu quả ô nhiễm môi trường do làng nghề gây ra.
Qua khảo sát của Viện Khoa học và Công
nghệ môi trường- Đại học Bách khoa Hà Nội, có tới 100% mẫu nước thải ở
các làng nghề có thông số vượt quá tiêu chuẩn cho phép, nguồn nước mặt
và nước ngầm nơi đây đều có dấu hiệu ô nhiễm.
Chỉ đơn cử như tại phường Châu Khê, thị xã
Từ Sơn, tỉnh Bắc Ninh, 123 cơ sở sản xuất kinh doanh của làng nghề tái
chế kim loại không hề có cơ sở nào xây dựng hệ thống xử lý khí thải,
nước thải; chất thải rắn cũng không được thu gom; hàm lượng SO2 vượt
tiêu chuẩn cho phép từ 48 đến 60 lần, hàm lượng bụi vượt từ 113 đến 230
lần, hàm lượng NO2 vượt 50-76 lần; hầu hết các cơ sở cũng chưa lập báo
cáo đánh giá tác động môi trường hay cam kết bảo vệ môi trường.
Thứ trưởng Bộ Tài nguyên và Môi trường Bùi
Cách Tuyến cho biết: Do phát triển làng nghề theo kiểu manh mún theo hộ
gia đình cộng với thiếu ý thức về bảo vệ môi trường, nên đa số làng
nghề xưa nay vẫn tùy tiện xả thải ra môi trường tự nhiên, coi việc xử lý
hậu quả ô nhiễm là việc của các cơ quan chức năng Nhà nước.
Mặt khác, kinh phí xây dựng hệ thống xử lý
ô nhiễm chiếm từ 5 đến 25% tổng kinh phí đầu tư của một cơ sở sản xuất,
nên giải pháp “tối ưu” nhất của các làng nghề là xả thẳng chất thải,
nước thải vào hệ thống công cộng hoặc các ao hồ trong khu vực. Dẫn tới
chính họ phải gánh chịu nạn ô nhiễm môi trường đầu tiên, mà hậu quả của
nó là tỷ lệ những người mắc bệnh ngoài da, đường ruột, hô hấp và ung thư
cao hơn hẳn so với người dân ở vùng khác.
Tái cơ cấu làng nghề
Đề cập về giải pháp phát triển làng nghề
với những mặt hàng truyền thống của Việt Nam theo hướng bền vững và thân
thiện với môi trường, giải quyết được việc làm ngày càng nhiều hơn cho
lao động nông thôn, Chủ tịch Hiệp hội Làng nghề ông Vũ Quốc Tuấn cho
rằng: Ngoài việc tăng cường công tác tuyên truyền, thi hành Luật Môi
trường và những văn bản dưới luật, cần sớm tiến hành tái cơ cấu làng
nghề và từng doanh nghiệp trong làng nghề.
Như vậy phải có chính sách, tổ chức thực
hiện, lực lượng thi hành tái cơ cấu; đi đôi với việc làm rõ trách nhiệm
bảo vệ môi trường của một số bộ, ngành... Đồng thời cần hướng dẫn, trợ
giúp và huy động mọi lực lượng xã hội tham gia khắc phục ô nhiễm môi
trường trong các làng nghề hiện nay.
Trước khi tiến hành tái cơ cấu làng nghề,
phải tổng điều tra, đánh giá thực trạng làng nghề trên phạm vi toàn
quốc. Qua đó phân loại, đánh giá từng làng nghề theo tiêu chí rõ ràng,
làng nghề nào gây ô nhiễm nghiêm trọng thì phải kiên quyết xóa bỏ, còn
đối với những làng nghề gây ô nhiễm ít phải có lộ trình khắc phục cụ
thể.
Đi đôi với quy hoạch, tổ chức lại làng
nghề theo quy mô tập trung nhằm xử lý chất thải theo đúng tiêu chuẩn cho
phép, tạo điều kiện cho các doanh nghiệp tư nhân làng nghề về vốn vay
để họ đổi mới trang thiết bị, sản xuất theo tiêu chuẩn “xanh” tăng giá
trị sản phẩm và sức cạnh tranh trên thị trường trong nước và quốc tế.
Kể từ khi thành lập đến nay, Quỹ bảo vệ
môi trường đã cho vay 741 tỷ đồng để thực hiện 129 dự án, trong đó hơn
50% là dự án xử lý chất thải. Tiêu biểu như Quỹ đã tài trợ một phần cho
10 dự án xử lý ô nhiễm của làng nghề Bát Tràng bằng công nghệ mang hiệu
quả rõ nét. Theo đó, việc cho vay hoặc tài trợ của Quỹ này nên mở rộng
hơn nữa đối với các làng nghề trong thời gian tới, nhằm nhân rộng mô
hình xử lý ô nhiễm mà làng nghề Bát Tràng đã áp dụng thành công.
Tại buổi Tọa đàm trực tuyến về môi trường
khu công nghiệp và làng nghề ngày 26-10 vừa qua, TS. Nguyễn Văn Phương,
Chủ nhiệm Bộ môn Luật Môi trường, Đại học Luật Hà Nội nhận xét: Tuy Luật
Bảo vệ môi trường đã phát huy tác dụng nhưng vẫn phải sửa đổi, bổ sung
cho phù hợp với tiến trình công nghiệp hóa, hiện đại hóa của đất nước.
Mặt khác sự chỉ đạo của các bộ, ngành Trung ương phải mạnh mẽ hơn để áp
dụng triệt để các quy định của pháp luật về môi trường.
Đặc biệt, UBND các cấp và cộng đồng dân
cư, các tổ chức chính trị-xã hội phải cùng “nhập cuộc” trong việc xử lý
và giám sát các cơ sở làng nghề gây ô nhiễm. Trước mắt, lực lượng Cảnh
sát Môi trường ở các địa phương nên chọn một số vụ vi phạm gây ô nhiễm
môi trường nghiêm trọng ở làng nghề, đưa ra xử lý nghiêm khắc đúng luật
định để răn đe, nhắc nhở, góp phần tạo chuyển biến trong nhận thức của
các tầng lớp nhân dân về phát triển kinh tế theo hướng bền vững, thân
thiện với môi trường./.