Theo
Chủ tịch Hội Làng nghề Việt Nam, nguyên chuyên gia cao cấp của Chính
phủ - Vũ Quốc Tuấn: hiện nay cả nước ta đã hình thành khoảng 2790 làng
nghề, có ý nghĩa quan trọng về kinh tế, văn hóa. Các làng nghề này đang
tạo việc làm cho khoảng 24% lao động nông thôn. Tuy nhiên hiện nay, một
số làng nghề đang có nguy cơ mai một. Do không có thị trường tiêu thụ
sản phẩm, kỹ thuật sản xuất, mẫu mã chậm cải tiến dẫn đến năng suất
thấp, thu nhập của người lao động thủ công cũng thấp. Vì vậy, một số
nghề thủ công truyền thống không còn sức hấp dẫn người học.
Để
việc đào tạo nghề được thực hiện một cách có hiệu quả, thời gian qua,
Hiệp hội Làng nghề Việt Nam đã cùng Bộ Lao động – Thương binh và xã hội
tổ chức lớp đào tạo ở nhiều địa phương, đã thực hiện theo ba mô hình
dưới đây:
Mô
hình 1: Đào tạo nghề, tổ chức việc làm để xây dựng làng nghề mới. Đây
là mô hình được áp dụng cho những địa phương thiếu ruộng đất, có nhiều
lao động nhưng thiếu việc làm, chính quyền địa phương có nhu cầu quy
hoạch hình thành làng nghề mới. Sau khi tốt nghiệp, học viên về địa
phương hành nghề dần dần hình thành làng nghề mới.
Mô
hình 2: Đào tạo nghề, tổ chức việc làm kết hợp phát triển vùng nguyên
liệu tại địa phương. Đây là mô hình được áp dụng đối với các nghề đào
tạo gắng với nguyên liệu địa phương, giao cho đơn vị có khả năng tổ
chức, xây dựng vùng nguyên liệu, tổ chức đào tạo và bao tiêu sản phẩm;
học viên là lao động trong vùng quy hoạch trồng nguyên liệu.
Mô
hình 3: Đào tạo nghề, tổ chức việc làm cho lao động nông thôn để duy
trì và phát triển các làng nghề truyền thống. Đây là mô hình áp dụng cho
các làng nghề hiện có; địa phương có lao động nhưng chưa có nghề, không
có việc làm hoặc ít việc làm, lại đang có nguyện vọng học nghề để có
việc làm ngay tại địa phương. Ưu tiên tổ chức dạy những nghề truyền
thống đang phát triển hoặc có triển vọng phát triển bền vững.
Trong việc thực hiện ba mô hình trên, điều quan trọng là có sự kết hợp của bốn bên: chính quyền địa phương; cơ quan nhà nước có chức năng điều phối thực hiện Đề án đào tạo nghề cho lao động nông thôn;
các hội làng nghề và các tổ chức xã hội - nghề nghiệp nói chung; và các
cơ sở nhận nhiệm vụ đào tạo nghề, doanh nghiệp cung ứng nguyên liệu
hoặc nhận tiêu thụ sản phẩm của làng nghề… Thực tế cho thấy sự kết hợp
giữa các lực lượng ấy là rất cần thiết; trong đó, sự tham gia của các tổ
chức xã hội - nghề nghiệp vào việc đào tạo lao động trong các ngành
nghề thủ công ở nông thôn chắc chắn sẽ đem đến những kết quả thiết thực,
đáp ứng đúng yêu cầu, với chi phí tiết kiệm, tránh được lãng phí, thất
thoát, bảo đảm công tác đào tạo nghề đạt kết quả bền vững.
Theo Báo Hải Phòng