Riêng với chợ Pà Cò, Mai Châu, Hoà
Bình, với địa hình đi lại khó khăn nên những mặt hàng, cách giao tiếp
trong mua bán lại mang những nét độc đáo riêng.
Nghe kể đã lâu, một ngày tháng Giêng
chúng tôi mới có dịp ghé lên chợ Pà Cò. Sức sống của một vùng quê bao
giờ cũng được thể hiện ở những khu chợ thông qua các mặt hàng được bày
bán. Ở nơi nào đất đai màu mỡ, sản vật phong phú thì chợ búa cũng nô
nức. Gặp nơi con người cần mẫn bám đất nhưng khí hậu khắc nghiệt, cây
cối héo hon thì những phiên chợ lại lèo tèo dăm ba món hàng đơn giản.
Đến chợ Pà Cò ngày này hẳn không có
được cái không khí rộn rã như ngày tháng Chạp (đúng vào ngày Tết của bà
con) nhưng không phải vì thế mà kém vui. Lướt qua những hàng bán nông cụ
như con dao, cái cuốc, là những gì gắn với núi rừng như cái bi chuối
rừng dài lêu nghêu chứ không to mập như bi chuối vườn nhà. Trong mấy
chiếc lồng chim, còn thấy bà con bày bán những con chuột rừng đang nép
vào góc lồng. Quả đu đủ trên đồi nhìn không bóng bẩy nhưng ruột đỏ và
ngọt ngào.
Nhưng ấn tượng nhất phải là những hàng
thổ cẩm. Những nét hoa văn đã có ngàn đời nay, không có sách vở lưu
truyền, chỉ truyền đời qua bàn tay thêu dệt khéo léo và tinh tế của
người phụ nữ mà làm nên nét đẹp đặc sắc trong những bộ trang phục Mông
trên xứ sở này. Cả người mua và những người bán hàng đều mặc váy, những
nét hoa văn đung đưa mà sang trọng, kiều diễm tôn lên niềm tự hào của
một nền văn hóa đặc sắc và độc đáo.
Những năm gần đây, nghe nói người dưới
xuôi cũng lên đây mua thổ cẩm về sắm bộ váy mặc để làm đẹp khi chụp ảnh
hay biểu diễn văn nghệ. Chiếc váy xanh điểm hoa văn như đồng điệu cùng
sắc xuân, chiếc váy đỏ như cánh bướm rực rỡ trong nắng mới.
Đi chợ vùng cao đâu chỉ để ngắm trang
phục của người đi chợ mà còn để giao lưu, tâm sự. Trò chuyện với những
người bán hàng mà chả ngại ngần bị quở trách như đi chợ "mở hàng" sáng
sớm ở dưới xuôi vì không mua hay vía hãm. Các bà, các chị sẵn lòng kể
cho du khách nghe về kĩ năng thêu thùa, công đoạn làm sợi rồi khâu váy.
Bà con đến chợ gặp nhau để hàn huyên,
bát rượu ấm lòng cùng cạn, ngay cả các bạn hàng cũng góp chuyện vui cùng
với hai người khách bởi cái vui là điều may mắn chung của cả bản cả
làng. Chợ xã đường xa nhưng luôn đầy ắp tiếng cười. Tan chợ mọi người
lại trở về chênh vênh đường mòn trên núi, tiếng xe máy gầm gào lên dốc
thay cho tiếng ngựa gõ móng đường xa nhưng vẫn còn đó tình người ấm áp
nơi đây.
Theo : danviet.vn