Nói đến “nghề thủ
công truyền thống” của người Nhật
Bản, thế
giới không khỏi khâm phục kỹ thuật
tinh xảo của
quá trình chế tác cũng như sự phong phú, tinh tế trong hình dáng của mỗi sản
phẩm. Để
có được những
sản phẩm
có tính văn hoá mang bản sắc dân tộc
độc đáo, người thợ thủ công Nhật
bản đã khổ
công rèn luyện tay nghề, dày công sáng tạo trong một quá trình lịch sử
lâu dài. Cũng có một thời kỳ, sản
xuất thủ
công truyền thống bị đình trệ và các sản
phẩm truyền
thống phải
nhường chỗ
cho hàng hóa công nghiệp hiện đại.
Nhưng rồi, hàng công nghiệp sản
xuất hàng loạt, mặc dù có nhiều yếu
tố tiện
dụng vượt
trội so với
hàng truyền thống, vẫn không thể hoàn toàn thay thế mặt hàng này trong việc làm đẹp,
làm phong phú thêm cho chất lượng cuộc
sống. Hàng thủ công truyền thống đã dần
dần chiếm
lại vị
trí của nó trong đời sống
vật chất
và tinh thần của người dân Nhật Bản.
Cùng với sự
thay đổi trong nhận thức của nhân dân, Chính phủ Nhật Bản cũng đã có nhiều biện pháp khôi phục và chấn
hưng nghề truyền thống,
khiến cho chỉ trong một thời gian ngắn,
hàng trăm nghề truyền thống
bị mai một
đã dần dần
được phục
hồi và phát triển. Hiện nay, nghề truyền
thống đang cùng với các tài sản văn hóa vật chất
và tinh thần khác tạo dựng
nên một nền
tảng văn hóa dân tộc bền
vững cho sự
phát triển của xã hội và con người Nhật
Bản, đồng
thời góp phần giới thiệu bộ mặt của
đất nước
Nhật Bản
ra thế giới
bên ngoài.

Cũng giống như
Nhật Bản, Việt Nam có kho tàng văn hoá quý báu, đó
là hàng trăm nghề thủ công truyền
thống với
hàng ngàn chủng loại sản
phẩm đa dạng
và phong phú, đóng góp tích cực cho văn
hoá tiêu dùng trong quá khứ cũng như
hiện tại. Song, hiện nay lối sống
đô thị, hiện
đại đang nhanh chóng làm mất đi ý thức
tiêu dùng truyền thống trong phần
lớn dân chúng, vai trò của hàng thủ
công cũng như nghề thủ công truyền
thống đang đứng trước nhiều thử
thách khó khăn. Bảo tồn và phát triển
nghề thủ
công hiện nay là nhiệm vụ cấp bách ở
Việt Nam, điều này không chỉ góp phần bảo
tồn một
bộ phận
di sản văn hóa mang bản sắc
dân tộc mà còn thúc đẩy phát triển
kinh tế, xã hội như tạo
công ăn việc làm cho lao động dư thừa,
tăng thu nhập, xuất khẩu và phát triển du lịch
hội nhập
quốc tế.
Cuốn sách “Vấn đề bảo tồn và phát triển
nghề thủ công truyền thống
ở Nhật Bản” đặt
mục tiêu tìm hiểu thực trạng và nghiên cứu
các giải pháp của chính phủ Nhật Bản
trong việc bảo tồn và phát triển nghề
thủ công truyền thống, đồng thời
từ bài học
kinh nghiệm của Nhật Bản đưa ra những gợi ý tham khảo cho Việt
Nam trong việc bảo tồn và phát triển nghề
thủ công truyền thống trong quá trình
công nghiệp hóa, hiện đại
hóa đất nước.
Về bố cục,
cuốn sách được chia làm ba chương:
Chương 1: Vai trò và vị
trí của nghề thủ công truyền thống
trong đời sống xã hội Nhật
Bản.
Chương này trước hết giới thiệu
khái niệm về nghề thủ công truyền
thống ở
Nhật Bản
cũng như các yếu tố tạo
nên sự hình thành và phát triển nghề
thủ công truyền thống. Đặc biệt,
chương một cũng trình bày định nghĩa chính thức về “sản phẩm
thủ công mỹ
nghệ truyền
thống” được
đưa ra trong Luật Nghề thủ
công truyền thống ban hành năm 1973 tại
Nhật Bản.
Điểm quan trọng của chương
một nằm ở phần giới
thiệu vai trò, vị trí của nghề thủ
công truyền thống trong lịch sử và hiện
tại. Các tác giả cũng đưa ra quan điểm về nghề thủ
công hiện đại, so sánh nghề thủ công truyền
thống và nghề thủ công hiện đại,
vai trò của nghề thủ công trong quá khứ và trong xã hội
hiện đại.
Phần cuối
chương một dành khá nhiều trang viết
để giới
thiệu về
một số
nghề thủ
công truyền thống nổi tiếng của
Nhật Bản
như: nghề làm đồ gốm sứ, nghề
sơn mài, nghề làm đồ gỗ và
đồ tre mỹ
nghệ, nghề
đúc kim loại, nghề làm giấy Nhật (washi), nghề
dệt vải,
nhuộm, nghề
làm búp bê, nghề làm chiếu, nghề
làm quạt...
Chương 2: Giải pháp bảo
tồn và phát triển
nghề thủ công truyền thống
ở Nhật Bản.
Trong chương hai, các tác giả tiến
hành phân tích giải pháp bảo tồn,
phục hồi
và thúc đẩy nghề thủ công truyền thống
phát triển và hiệu quả đạt được
trong vòng nửa thế kỷ - từ những
năm 1950 đến những năm đầu thế kỷ
21. Hệ thống
Chính sách và Luật bảo tồn
và phát triển văn hóa truyền thống
nói chung và nghề thủ công truyền
thống nói riêng được đưa ra xem xét khá tỉ mỉ
theo phương pháp so sánh lịch sử. Bên cạnh
đó, thông qua kết quả khảo
sát thực tế,
các tác giả cũng đã trình bày một mô hình phát triển khu vực nghề thủ
công truyền thống điển hình ở một
vùng nông thôn Nhật Bản, đó là làng Mishima thuộc huyện
Onuma, tỉnh Fukushima. Phần cuối
của chương hai dành một số
trang phân tích - đánh giá kết quả của
quá trình thực hiện các giải pháp bảo tồn
và phát triển nghề thủ công truyền thống
ở Nhật
Bản trong nửa thế kỷ qua.
Chương 3: Kinh nghiệm
đối với Việt Nam
Đây là phần có ý
nghĩa thiết thực nhất của công trình nghiên cứu. ở phần này, sau khi đưa ra một vài nét khái quát về nghề thủ công truyền
thống ở
Việt Nam như: khái niệm nghề
và làng nghề thủ công truyền thống, sự
hình thành và phát triển các làng nghề truyền
thống, hiện
trạng: những
mặt đóng góp tích cực cho sự
phát triển kinh tế - xã hội và những khó khăn, vướng
mắc hiện
nay, các tác giả đã mạnh dạn
so sánh những mặt tích cực trong chính
sách về nghề thủ công truyền thống
của Nhật
Bản và những
mặt còn hạn
chế trong hệ thống chính sách của ta đối
với vấn
đề này. Đặc
biệt, các tác giả còn đưa ra 5 kiến nghị đối với
việc bảo
tồn và phát triển nghề thủ công truyền
thống của
Việt Nam như: vấn đề
xây dựng một
hệ thống
chính sách và luật về nghề
thủ công truyền thống, vấn đề
nâng cao nhận thức của nhân dân ta trong
việc yêu mến
và bảo vệ
nghề thủ
công truyền thống, tin dùng sản phẩm thủ
công truyền thống, vấn đề đẩy mạnh hợp
tác giữa khu vực sản xuất - cơ quan nghiên cứu và các trường
đại học
trong việc cải tiến kỹ thuật
- công nghệ sản xuất và tìm kiếm nguyên liệu
thay thế, bảo vệ môi trường, vấn
đề thúc đẩy
phong trào dùng hàng thủ công truyền thống
trong cuộc sống sinh hoạt hàng ngày và
vấn đề
cải tiến
mẫu mã trên cơ sở phát huy những
yếu tố
kỹ thuật
truyền thống,
sản xuất
ra những mặt
hàng mới vừa
mang tính văn hóa truyền thống, vừa
đáp ứng nhu cầu tiêu dùng của xã hội hiện
đại.
Cuốn sách “Vấn đề bảo tồn và phát triển
nghề thủ công truyền thống
ở Nhật Bản” được
tập thể
tác giả thuộc Viện Nghiên cứu Đông Bắc
Á viết với
sự hỗ
trợ của
Quỹ Giao lưu Quốc
tế Nhật
Bản không những là một khảo luận
sâu sắc về vấn đề nghiên cứu
mà nó còn cung cấp cho bạn đọc
những kiến
thức bổ
ích về đất
nước, con người và văn hóa truyền thống Nhật
Bản.
Nguồn: Viện Khoa Học Xã Hội Việt Nam - Viện Nghiên Cứu Đông Bắc Á