Nhà nhà có việc
Tháng 8! Mùa nước nổi ở miền Tây đang
“rục rịch” đổ về trên sông Tiền, sông Hậu, đây cũng là thời điểm để các
làng nghề ăn theo con nước làm ăn hiệu quả nhất. Dù chỉ tồn tại một thời
gian ngắn ngủi (đầu mùa nước nổi), nhưng những làng nghề này đã tạo
việc làm cho rất nhiều nông dân, lúc nông nhàn, tranh thủ kiếm thêm thu
nhập…
Vì ăn theo con nước nên những làng nghề
này cũng thường tập trung nhiều ở những vùng đầu nguồn Cửu Long thuộc
các huyện An Phú, Tân Châu, Chợ Mới (tỉnh An Giang), Tháp Mười, Thanh
Bình, Hồng Ngự, Tam Nông (tỉnh Đồng Tháp)…
Bà Năm Mẫn một người làm nghề đan lọp
cua (dụng cụ dùng để bắt cua) ở ấp Mỹ Hòa, xã Mỹ Đức, huyện Châu Phú, An
Giang cho biết: “Năm nào nước lớn thì “kiếm cơm” khá hơn nước nhỏ vì cá
tép nhiều. Nhìn chung là nước lớn dễ làm ăn hơn, người làm lọp lờ cũng
bán được nhiều mà người đánh bắt cá cũng “trúng” hơn. Tui vừa giữ mấy
đứa cháu, vừa mần lai rai, kiếm cũng được năm bảy chục ngàn đồng một
ngày, có đồng vô đồng ra cũng đỡ hơn mùa khô”.
Tiêu biểu và “sầm uất” nhất phải kể đến
làng nghề lọp tép Xẻo Sao (thuộc khóm Bình Khánh 4, phường Bình Khánh,
TP.Long Xuyên). Anh Nguyễn Văn Tốt, thợ làm lọp tép lâu năm ở đây cho
biết:
“Làng nghề lọp tép này đã tồn tại ổn
định trên 50 năm nay với khoảng trên dưới trăm hộ làm nghề. Vào mùa nước
nổi nơi đây tính trung bình mỗi hộ có từ 4 – 5 người tham gia làm lọp,
tạo việc làm cho mấy em cháu đỡ lắm, mỗi ngày mỗi đứa kiếm cũng được từ
80.000 – 100.000 ngàn đồng”.
Trăn trở với nghề
“Khi nước mới bắt đầu “nhảy khỏi bờ”
(rằm tháng 7) thì những người làm nghề lọp lờ ở đây tập trung sản xuất
lợp đề bán. Đến khi nước đã “tràn đồng” thì họ vừa sản xuất lọp vừa đi
đặt lợp để kiếm thêm cá tép cho bữa ăn” – anh Nguyễn Văn Hiếu phường
Bình Khánh, TP.Long Xuyên chia sẻ.
Anh
Nguyễn Văn Tốt
Phải chi Nhà nước có hỗ trợ cho chúng tôi vay vào đầu vụ sản xuất thì êm quá.
Đầu mùa nước chưa làm gì ra tiền, hầu như ai cũng vay ngoài, lãi cao ngán
quá”.
|
Tuy nhiên, để có đồng vốn mua nguyên liệu sản xuất, phần lớn những người
sản xuất theo mùa con nước nổi đều phải vay “nóng” bên ngoài để xoay xở
mưu sinh cho đến hết mùa nước nổi. “Phải chi Nhà nước có hỗ trợ cho
chúng tôi vay vào đầu vụ sản xuất thì êm quá. Nếu được hỗ trợ vay lãi
suất thấp thì chừng bốn, năm tháng sau, cuối mùa nước nổi là chúng tôi
dư sức trả vốn lãi rồi” – anh Tốt tâm sự.
Ông Đỗ Quốc Hưng - Trưởng phòng Hành
chính – tổng hợp, Trung tâm Khuyến công và tư vấn phát triển công
nghiệp, Sở Công Thương An Giang cho biết:
“Trước đây theo Đề án 31 của tỉnh (đề án
về phát huy khai thác lợi thế mùa nước nổi), các hộ trong các làng nghề
mưu sinh theo mùa nước nổi có được hưởng một số chính sách hỗ trợ,
trong đó có cho vay vốn. Nhưng từ khi đề án kết thúc cho đến nay hầu như
không còn chính sách nào hỗ trợ cho các hộ diện này.
Hiện nay hầu như chúng tôi cũng không
còn theo dõi thống kê về số lượng hộ, số lượng lao động hay tình hình
sản xuất của những làng nghề liên quan đến mùa nước nổi” – ông Hưng cho
hay.
Còn ông Phạm Lạc Tiên – Phó Chủ tịch
UBND phường Tân Hưng, cho biết: “Sắp tới phường tiếp tục đề xuất và họp
hộ cơ sở kinh doanh ở làng nghề lưới để thống nhất thành lập hợp tác xã
hoặc tổ hợp tác sản xuất, nhằm ổn định đầu ra cho hộ làm nghề.
Bên cạnh đó, cũng tạo thuận lợi cho ngân
hàng hỗ trợ cho các hộ vay vốn, phát triển làng nghề. Chúng tôi đang đề
xuất chuyển đổi hướng cho vay đối với hộ làm lưới ở làng nghề, vì nếu
giữ mức cho vay theo diện kinh doanh như hiện nay thì lãi suất quá cao.
Theo: Dân Việt