Nấm hương Sapa
Vào chợ Sa Pa
bất kỳ mùa nào, bạn cũng được mời mua nấm hương khô, là đặc sản của núi
rừng Sa Pa. Vào các nhà hàng, bạn có thể yêu cầu được ăn món nấm hương.
Nấm khô ngâm qua nước, sẽ nở ra mà vẫn giữ nguyên mùi hương của đất núi,
phong vị của cây rừng. Là người sành ăn, bạn có thể yêu cầu nhà hàng
cho ăn món chân nấm. Đó là thân nấm xé nhỏ xào với thịt, điểm xuyết thêm
chút mực khô và gia vị thì mâm cỗ của bạn sẽ có đĩa nhắm chiếm ngôi
hạng bên cạnh các món rau cải xoong, su su, cải nương, bắp cải, su
hào... đều mang vị rất riêng của Sa Pa. Ngay như các món rau ở đây cũng
đều được coi là rau sạch, vì bà con vẫn giữ nguyên cách thức cấy trồng
truyền thống.
Rau thơm Sapa
Đến với Sa Pa,
bạn sẽ thấy các loại rau thơm ở đây mang hương vị rất riêng, có loại rau
chua, ngọt và cay như: rau húng tía, rau dấp cá, rau tía tô xanh hoặc
tím nồng, rau răm cay, rau mùi, kinh giới, rau mì chính, rau bạc hà...
đậm đà làm mát chân răng, đó còn là những món thuốc.
Bánh ngô “Páu pó cừ”
Từ tháng 6
đến tháng 10, một số dân tộc ở Sa Pa thường làm bánh đao. Nguyên liệu
để làm bánh bao gồm đao và gạo nếp được xay thành nước bột. Sau đó, đem
nước bột lọc qua khăn cho vừa khô bột bọc bên trong. Tỷ lệ của đao 2
phần, bột nếp 1 phần. Sau đó đến công đoạn nặn bột thành những nắm bằng
chiếc chén, gói vào lá chuối, buộc lại rồi cũng xôi như bánh ngô.
Bánh
làm xong có hương thơm của gạo nếp và đao, khi ăn sẽ có vị thơm mát,
dẻo như chiếc bánh dợm người Kinh vẫn làm. Bánh đao bảo quản nơi khô ráo
có thể để hàng chục ngày mà không thiu.
Bánh dầy “Páu plậu”
Bánh dầy
làm từ gạo nếp. Gạo nếp được ngâm với nước lã khoảng 2 giờ đồng hồ rồi
đổ ra giá để róc hết nước rồi cho vào chõ xôi. Xôi chín, cho vào cối
giã. Khi giã, thỉnh thoảng lại bôi mỡ vào chầy cho khỏi dính. Khi xôi đã
nát nhừ, nặn thành từng viên và có thể ăn ngay.
Bánh dầy có thể để
được 1 tuần. Nếu muốn để được lâu hơn (2-3 tháng) thì làm cho bánh dẹt
ra và lấy bột nếp khô rắc ra ngoài làm áo cho bánh. Khi nào dùng bánh có
thể xôi lại hoặc cho vào rán, bánh lại dẻo và thơm như lúc mới làm.
Bánh dầy có thể chấm đường ăn ngay hoặc rán mỡ. Bánh có vị thơm đặc trưng của gạo nếp và rất dẻo.
Thắng cố “Cô thăng”
Đây là món
ăn đặc trưng truyền thống của người Mông. Thịt nấu “thắng cố” được chế
biến từ thịt bò, thịt trâu, thịt ngựa và thịt lợn. Các bộ phận như:
lòng, tim, gan, tiết, thịt, xương được cho vào chảo nước đun nhừ, có thể
cho thêm các loại rau. Khi ăn, chảo vẫn để trên bếp đun, ăn đến đâu múc
ra bát đến đó.
Đây là món ăn thường được làm vào các ngày lễ hội, lễ
ăn thề bảo vệ rừng, những ngày có đông người như hội làng, dòng họ, hay
ở chợ phiên.
Thịt sấy “Khăng gai”
Các loại
thịt trâu, bò, ngựa, lợn thường được người Mông treo lên gác bếp để sấy.
Thịt Ngựa Trâu, Bò, được thái dọc thành từng miếng khoảng 2 - 3kg, xâu
lại và treo lên gác bếp để làm thức ăn dự trữ.
Các loại thịt khi treo
lên gác bếp sẽ khô dàn và để được hàng năm. Khi ăn, cọ rửa sạch mùi bồ
hóng và bụi rồi cho vào xào với cà chua, măng... Thịt có mùi thơm và
bùi.
Riêng thịt trâu, bò đã sấy kho cho vào tro bếp để nướng (không
có than), sau đó đem ra đập hết tro và bụi để uống rượu. Thịt sấy thường
có vị bùi, thơm, giòn.
Măng chua “chua cau”
Măng vầu
mới nhú được 25 - 30cm, mang về bóc và rửa sạch rồi thái thành từng lát
nhỏ, không cho dính vào nước. Ủ măng vào chum, dùng túi bóng che kín
miệng chum. Sau 20 - 30 ngày, măng sẽ chua. Lấy măng chua nấu với cá hay
các loại thịt đều được. Khi nấu, măng ăn có vị chua mát, ngon, kích
thích cảm giác ăn được nhiều.
Măng để kín trong chum có thể bảo quản được đến một năm.
Nhái nấu rau “ua gai ờ ráu áu”
Người
Mông thường bắt những con nhái ở suối đem về chế biến thức ăn. Họ cho
rằng, nhái sống ở suối rất sạch. Sau khi rửa sạch nhái, cho muối vào xóc
qua, rửa lại bằng nước lã rồi cho lên bếp luộc. Khi nhái gần chín, cho
rau rừng vào, thêm một chút muối, ớt và các gia vị khác. Canh nhái ăn
mát, bổ.
Đậu xị “Tẩu lư”
Hạt đậu
tương xay cùng nước, lọc qua một lớp vải để bỏ bã. Người Mông cho nước
đã được lọc vào chảo đun sôi rồi đổ nước chua cho đậu kết tủa. Sau đó ép
đậu như công đoạn làm đậu bình thường. Sau đó thái từng miếng bằng bao
diêm để vào mẹt để trong mát khoảng 1 tuần cho lên men và mốc đều. Hàng
ngày đem ra phơi khô rồi thả vào muối ớt để ăn hoặc cho vào đun. Khi ăn
ta thấy có vị đắng, chát, thơm.
Đậu xị có thể để được hàng năm. Đó là món ăn kích thích tốt cho sự tiêu hoá.
Món tiết canh gà Tiết canh gà “trắng cay” có thể làm theo 3 kiểu khác nhau:
a) Cắt tiết gà để đông và cứ thế xắn ra ăn. Ăn tiết canh gà kiểu này ngọt nhưng có mùi tanh.
b)
Khi cắt tiết gà, hãm tiết cho khỏi đông. Lấy lòng mề, tim gan luộc, băm
nhỏ với rau húng rồi đánh với tiết gà sau đó rắc một ít lạc rang lên
trên. Tiết canh gà làm theo cách này ăn mát, ngọt, thơm mùi lạc và rau
húng.
c) Cắt tiết một con gà khoảng 2kg, hãm tiết. Thịt gà (5 lạng)
làm sạch, đem nướng cho thơm. Sau đó băm nhỏ thịt gà, xương gà rồi trộn
đều với các loại rau như tía tô “bằng la”, lá chanh “phù sí luỳ”, lá
húng suối “pẳn đi phảo phù”, húng lừu “pcay”. Khi ăn, vắt chanh vào bát
tiết canh, rắc lạc rang lên trên. Khi ăn, tiết canh có vị ngọt, chua,
hơi tanh và thơm mùi gia vị.
(Sưu tầm Internet)